Em là cô gái ưa đùa với với lửa.
Đôi mắt em nhấn chìm lắm đàn ông.
Nhưng em cũng bị dăm ba lần uống
nước.
Mà lắm thằng lăm le chiếu trước.
Tưởng được yêu nên tủm tỉm cười
ruồi.
Em cũng có lúc lửa lòng nguội ngắt.
Tình thẫn thờ thèm một tí hoang
sơ.
Em cũng biết đường tình luôn trầy
trật.
Chỉ ngáng chân, là chổng gọng giơ
que.
Nỗi đau đó âu cũng chỉ là phép
tắc…
Thất tình ca là chuyện của muôn
đời.
Nụ hôn buồn có lúc cũng rớt rơi…
Em có lượm thì phơi lên sào nhé!
Đừng phơi hàng rào khó lấy em ơi!
Văn viết
lộc