trời chợt sáng,
ta một mình về phố.
trời đẩm sương,
cây ngái ngủ bên đường.
trời phố này,
chúng mình đã từng thương.
trên mọi nẻo mọi vòng
cua đại lộ.
ngày yêu nhau chúng mình
thường đi bộ.
cho thời gian đủ lạnh để
dìu nhau.
cho không gian chầm chậm
ngã màu.
đề anh được hôn em,
nơi đầu sông bát ngát.
chúng mình hôn nhau mà
cứ y như là hát.
anh hát trên môi em,
và em hát trên môi anh.
chúng mình thi nhau hát
cho mộng thắm trời xanh.
Huế 1977
văn viết lộc
văn viết lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét