Mười lăm năm rồi! anh xin hái nguyệt xanh trên khoé mắt “để em mơ…khao khát đến nao lòng Xin đừng hái nửa đời đau lầm lỡ”… Nên bây giờ môi vẫn chờ nhau Mười lăm năm rồi mấy ngã ba Bao nhiêu bến đỗ chiều pha ráng chiều. Văn viết lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét