Cho anh nắm tay em và,
đi…vào ô cửa xanh khung trời của gió. Nơi gió thì thầm lời của biển, ngày mới
biết hôn nhau là vô tận. Từ chân trời xa xăm biển đưa gió về ngủ quên trên môi
em, làm nên nỗi nhớ tình yêu. Và, em vô ngần trong suốt trong vòng tay anh, mùi
lúa mới quê nhà…Nắm tay nhau và, đi vào mùa xuân của đôi ta.
Saigon xuân 2014văn viết lộc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét